SAM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

2 posters

Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Suchan Wed Jun 25, 2008 2:45 pm

Title: Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ"
Author: Suchan (Bút danh: JasMine)
Original work: Tsubasa Reservoir Chronicle of CLAMP
Length: Truyện dài kỳ
Genre: Comedy là chính , Romantic, Adventure
Rating: Không giới hạn độ tuổi, chịu nổi những pha comedy hơi lố, suy nghĩ thoáng…
Summary: Những buổi gặp gỡ, chơi đùa và du lịch của nhóm Tsubasa cùng những người bạn khác sau chuyến du hành tìm kiếm lông vũ.

=====================

Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội ngộ"

Part 2: Touka Beach

------------------------

Chapter 1: Japan’s summer

_NÓNGGGGG….. QUÁÁÁÁÁ….. TRỜIIIII…

_.............

_SAO MÙA HÈ Ở NHẬT NÓNG DỮ VẬY NÈ?!?!?!?!?!?!

Những tiếng kêu la rên xiết thảm thương ảm đạm nhưng vô cùng quen thuộc với Watanuki, hiện vẫn đang bu quanh bên hai lỗ tai của cậu. Điều cậu đang lo sợ nhất bây giờ không phải là trời có nóng hay không mà là cô Yuuko lại sắp bày ra trò gì nữa đây. Mọi người cũng biết rồi đấy. Mùa hè của Yuuko không phải là cứ ở nhà vừa uống rượu vừa lập đàn cầu mưa, mà phải có những thứ tương tự như “Hội họp mùa hè: Kể chuyện ma!”.

Mà Watanuki thì ghét nhất là cái thứ đó.

_Watanuki!

_Lại gì nữa đây? Chẵn 10 ly kem rồi đó!

_Thôi, đủ rồi! Cám ơn. Tôi nhờ cậu một việc nữa nhé! *fox’s smile*

Quả như Watanuki dự đoán. Đúng là ghét của nào trời trao của nấy.

_Gọi Doumeki và Himawari đến đây, đến cái công viên gần nhà quen thuộc ấy, cứ tập trung ở đó! Àh, gọi cả Kohane-chan nữa nhé! Nếu không thì cậu sẽ bị bỏ rơi đấy! Phải đến nhà từng người mà mời đấy nhá!

_Hả! Gọi họ đến làm gì? Mà… bị bỏ rơi là thế nào? Lại còn định kéo cả Kohane vào đây nữa sao?

_Haha... Cậu bình tĩnh đi nào. Cứ làm theo lời tôi, rồi mùa hè năm nay cậu sẽ không còn thấy buồn chán nữa đâu!

_Chỉ cần cô để cho tôi yên thân là tôi đã biết ơn cô lắm rồi!!!

Wata tức lên. Mặc cho Yuuko cười nhạo, cậu vẫn giữ bộ mặt hầm hầm ấy, chẳng hỏi han thêm lời nào, lao ra cửa và đẩy mấy cái ly đựng kem sang cho Maru và Moro.

Rốt cuộc là chuyện gì sẽ xảy ra, chúng ta sẽ được biết sau... Bây giờ mời các bạn đến với một đoạn đối thoại giữa hai người... mà không hẳn là người. Chỉ biết rằng, họ rất rất rất... nổi tiếng!

************

_... Anh đói!!!...

Kamui vươn vai buông một câu than thở sau hai giờ liền ngồi... rình một con mồi trong im lặng...

_Nào nào... được rồi... AH HAH...

Một tiếng reo khe khẽ. Trên ngọn cây thông cao vút, nhưng lại là một chỗ núp lý tưởng để quan sát mọi động tĩnh bên dưới, hai anh em song sinh nhà Vampires vẫn đang kiên nhẫn... rình. Subaru đột nhiên hai mắt sáng rỡ, khều Kamui một cái rồi lập tức, vù, nhảy xuống đất.

_Khẽ thôi nào...

_Tại sao cứ phải thế này? Mọi khi chúng ta có cần thế này đâu? Anh đã bảo là...

_Thôi mà Kamui... từ từ...

Kamui không giữ được bình tĩnh. Anh đang bực mình. Vì “con mồi” quá mạnh mà với tính hiếu thắng, anh cứ đòi xông vào. May mà Subaru không như thế. Anh không muốn mạo hiểm nhưng cũng sẽ không bỏ cuộc dễ dàng. Anh quyết định, chờ khi hắn khinh suất sẽ ra tay. Và, tuy bây giờ đã là giữa trưa, đáng lẽ hai người phải đi kiếm cái gì bỏ bụng cái đã. Nhưng thời cơ đã đến: Hắn đang ngủ...

[Lời tác giả *bon chen*: Không còn cách nào khác! Tác giả đành phải để anh em bọn họ xưng hô như thế thôi! Mong CLAMP-sensei tha mạng!]

_Đợi đã! Subaru... có cảm thấy cái gì kì lạ không?

_Hừm... Hình như... một nguồn sức mạnh... quen lắm!

_Nó đang tiến đến thế giới này, từ một thế giới khác...

... Sột... soạt...

_CẨN THẬN ĐẤY!!! SUBARU!!!

************

Đó là những tiếng la hét cuối cùng của Kamui trước khi cả hai người họ bị kéo đi, đến một thế giới khác mà họ đã từng đến. Trường hợp này hoàn toàn có thể gọi là bị bắt cóc. Và thủ phạm không ai xa lạ, chính là...

_Báo cáo! Mokona đen đã chiến thắng trở về!

_Giỏi lắm Mokona! Haha! Bất ngờ hông?

_CÁI TRÒ GÌ THẾ NÀY???

_Ơ... Cô Yuuko... Ơ... hơ?

Kế hoạch “mời mọc” của Yuuko là thế đấy! Cô ta lúc nào cũng làm người khác cảm thấy mình đã bị chơi xỏ. Cô ta và bọn “bánh bao” đã bàn nhau đưa hai người như Kamui và Subaru vào tròng một cách quá đơn giản như vậy, thì những người khác không biết sẽ ra sao. Kamui, đang bực mình giờ như bị châm dầu vào lửa. Đầu anh chuẩn bị bốc khói tới nơi rồi. Với vẻ mặt hầm hầm và ánh nhìn đầy sát khí, y như đang chuẩn bị đánh nhau, anh kéo Subaru ra sau lưng và bắt đầu:

_Có chuyện gì.. Cô...

_Cậu nóng tính quá Kamui! Từ từ nào! Tôi có chuyện muốn thương lượng!

_Chào cô, Yuuko. Um... tôi nghĩ là cô đã phá tan cái kế hoạch sắp thành công của tôi rồi..._Subaru thở dài, lấy tay phủi phủi cái áo khoác bị lấm bụi của Kamui, nhìn sang Yuuko tươi cười một cách miễn cưỡng.

_Cô liệu mà giải thích đi! Đáng lẽ tôi đã tóm được hắn..._Kamui trừng mắt, anh vẫn không ngừng toát ra sát khí.

_Kamui... bình tĩnh... ^_^”_ Subaru nắm lấy vai Kamui một cách âu yếm. Đây chính là một trong những việc mà anh thường làm nhất trong ngày, trong khi Kamui giao tiếp với người khác.

_Tôi muốn bàn một chuyện làm ăn với hai cậu. Tôi nghĩ chỉ có hai cậu mới giúp được tôi. Tất nhiên, khi xong việc tôi sẽ trả một cái giá thích đáng, tùy các cậu muốn yêu cầu thế nào thôi...

Kamui và Subaru im lặng nhìn nhau với cặp mắt mở to kinh ngạc O_O Yuuko lại tiếp:

_Chỉ đơn giản là tiếp cận một nguồn sức mạnh để lấy cho tôi một vật, được bảo vệ bởi nguồn sức mạnh đó. Một mình tôi không thể làm được, nên đành nhờ đến năng lực của hai cậu...

_Tại sao phải là bọn tôi?_Kamui càu nhàu.

_Vì chỉ có quỷ hút máu mới có khả năng lấy thứ tôi cần thôi! Vả lại chỗ đó cũng là một địa điểm du lịch nghỉ mát lý tưởng. Tôi muốn mời hai cậu tham gia chung cho vui!............ Ah, đừng đi!! Hai người không thấy rất hấp dẫn sao?!

_Rất tiếc! Chúng tôi không có hứng thú!

Kamui lạnh lùng trả lời, không thèm quay lại, rồi tiếp tục kéo Subaru chuồn đi cho mau! “Bà” phù thủy đó đáng sợ lắm, phải luôn đề cao cảnh giác!

_Thôi nào! Lâu lâu cũng phải tụ họp lại ăn chơi một bữa chứ! Mùa hè nóng nực thế này, khu nghỉ mát ở bãi biển đó đúng là sự lựa chọn tuyệt vời nhất đấy! Nhỉ, Mokona!!_Yuuko buông lời dụ dỗ.

Kamui khựng lại. Subaru chăm chú nhìn Kamui đầy ẩn ý. Yuuko lại tiếp:

_Cứ coi như tôi mời các cậu một chuyến du lịch hoàn toàn miễn phí đi! Nếu các cậu đồng ý chuyện tôi muốn nhờ thì càng tốt, các cậu sẽ chỉ lời chứ có mất mát gì đâu! Đi chung với chúng tôi cho vui! Nào!! Nào........

_................

Và thế là, lời mời đầu tiên cho chuyến đi chơi của cô Yuuko đã thành công mỹ mãn vào phút cuối! Còn lời mời tiếp theo sẽ “dính” phải ai? Chúng ta cùng chờ xem…

------------

[to be continue]


Được sửa bởi Suchan ngày Thu Jun 26, 2008 8:29 am; sửa lần 1.
Suchan
Suchan
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 206
Age : 30
Đến từ : Gia tộc Ba chấm =D
Registration date : 16/06/2008

http://360.yahoo.com/subaru_14_94

Về Đầu Trang Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty Re: [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Suchan Wed Jun 25, 2008 2:51 pm

Chapter 2: Khởi hành

_Sao? Đồng ý không?

_Đừng đa nghi thế chứ, rồng đen!_Yuui cười sắc sảo rồi quay sang Yuuko_Chúng tôi đồng ý!!

_CÁI GÌ??!! TÔI ĐÃ ĐỒNG Ý HỒI NÀO ĐÂU MÀ “CHÚNG TÔI”?!_Kurogane bức xúc hét lên.

_Đi đi mà, Kuro-sama! Tôi ham vui lắm! Được đi chơi (miễn phí) cùng mọi người thế này thì còn gì bằng, đúng không Mokona?! Hiếm khi có cơ hội họp nhóm lắm! Đi đi!! Bố xấp nhỏ!!

Yuui nở nụ cười đắc ý và ôm hôn Mokona trắng, kẻ đã lôi bọn họ từ hai thế giới khác nhau đến đây gần như cùng một lúc. Đáng lẽ cả Tomoyo-hime và Chii cũng bị kéo theo rồi nhưng...

_À phải rồi! Hai cô kia đâu?? Sao không tới?_Yuuko hỏi Mokona, Kurogane và Yuui kèm cái nhìn đáng sợ_Tomoyo và Chii?

_Tomoyo đang ngủ trưa còn Chii đang bận… tắm!!!_Mokona nhanh nhảu.

_Àh………. Hmm, thôi được rồi! Ta sẽ rủ hai người họ đi sau! Bây giờ thì… Công viên quen thuộc! Thẳng tiến!

_Ê! Sao lại lôi tôi vào chuyện này! Tôi không đi với cô đâu!_Kurogane bực mình phản đối_Buông tao ra! Bánh bao trắng!

Nhưng lập tức anh bị Yuui bịt mồm, nắm tóc lôi đi. Anh hoàn toàn có thể kháng cự, nhưng anh biết, nếu không đi với họ thì anh cũng không còn đường nào trở về. Thôi thì đành mặc cho số phận, tuy anh vẫn chưa biết Yuuko định bắt anh và thằng-cha-pháp-sư-mắc-dịch này đi đâu. Nghỉ mát hả?! Ôi giời, cô Yuuko!!

_Fye vẫn khỏe chứ? Yuui?_Yuuko mỉm cười hỏi, giọng đầy quan tâm.

_Oh vâng! Nhờ phúc của cô, anh ấy vẫn bình an!

_Vậy thì tốt!_Yuuko chuyển sang điệu cười gian xảo_Còn chuyện của cậu và Tomoyo-hime tiến triển thế nào rồi, Kurogane?

Kurogane hầm hầm quắc mắt nhìn Yuuko rồi quay đi, đáp gọn lỏn:

_Bình thường!

_Khi nào làm đám cưới??

_CÔ NÓI CÁI GÌ???

Kuro hốt hoảng hét toáng vào ba cái đầu nhỏ bé kia, khi anh bị Yuuko nói trúng phóc ngay nỗi lòng tâm sự của mình. “Khi nào làm đám cưới?” Đó là câu hỏi mà anh kị nhất khi nói chuyện với người khác về Tomoyo-hime, vị hôn thê dễ thương của anh.

_Cún đen hôm nay trông đã rất giống một người bố trụ cột của gia đình rồi nhỉ! Ôi nhìn thế này chứ đã một nách ba đứa con (hai Syaoran và Sakura) rồi đấy!_Yuui buông cổ Kuro ra và đưa hai tay ra sau, vươn vai một cái. Anh đang chuẩn bị tư thế để bỏ chạy bất cứ lúc nào Kuro nổi điên và cầm kiếm đuổi theo chém anh.

_Anh chưa tởn phải không? Còn muốn ăn kiếm nữa phải không?_Kuro kiên nhẫn, gầm gừ.

_Giỡn đủ rồi đó, hai người, tới nơi rồi! Ô! Đủ mặt cả!

Yuuko nhanh nhẹn bay vào công viên chỗ có đến tám, chín người đang ngồi trên băng ghế, dưới một bồn hoa tú cầu, chuyện trò rất sôi nổi, thân thiện nhưng cũng căng thẳng ra mặt. Vì bốn trong số họ là hai phe có mâu thuẫn gay gắt với nhau…

_Đến nhanh thế! Trước cả chúng tôi! Mokona xanh thật là ngoan! Nghe chị nhờ là đến giúp ngay!!_Yuuko chạy lại ôm lấy Mokona cũng đang nhảy bổ tới_Chào buổi trưa! Lâu rồi không gặp!!

_Chào cô! Với thời gian ở đây thì là lâu chứ tôi thấy mới có hai tháng thôi hà!_Fuuma đứng dậy, cúi chào ra vẻ lịch sự.

_Còn tôi thì hết bẵng hai năm trời rồi đấy!! Chắc tôi thành ông già mất rồi!_Seishirou cười lớn, kéo vai em mình để đứng dậy khiến Fuuma suýt bật ngửa ra sau.

_Cô Yuuko! Mokona đã gọi họ tới đây sớm nhất đó! Khen Mokona đi!!!_Mokona xanh trên tay Yuuko hớn hở nhảy nhót.

_Phải rồi! Các cậu thật giỏi!! Bây giờ giúp tôi kiểm tra quân số và ngay sau đó, chúng ta sẽ khởi hành!!

_Yaayyy!!!_Ba Mokona reo lên vui sướng.

_Ơ khoan đã… cô định đi đâu? Sao lại bảo bọn tôi đến đây?_Watanuki nãy giờ mới chen vào được một câu_Cả bốn người họ nữa, sao cô lại kêu hai nhóc Mokona đưa họ tập trung lại một chỗ? Cô vốn biết là họ không…

_Đừng có hỏi! Đó là chủ ý của tôi mà! Cứ đi đi rồi mọi người sẽ hiểu!!

Yuuko cắt lời Watanuki và ra lệnh cho Mokona trắng lập tức đưa cả bọn đến một thế giới khác, một nơi mà cô đã lựa chọn từ trước đó. Thậm chí cô không thèm chuẩn bị hành lí nữa, cứ như là từ một nơi nào đó đi về nhà, chứ không phải từ nhà đi du lịch ở nơi xa xăm khác. Và Yuuko đã thực hiện phép thuật vào Mokona để nó đưa mọi người đến đúng địa điểm theo ý muốn của cô. Điểm danh lại lần chót, chúng ta có: Watanuki, Doumeki, Himawari, Kohane, Kamui, Subaru, Seishirou, Fuuma, Yuuko và ba bé Mokona!

************

Clow Country – Vào một buổi trưa hè…

_Òaaa…………Đáp đất an toàn!!

_Bánh bao trắng! Tao giết mày!!_Kurogane, vì đã bị dồn nén quá mức chịu đựng, đuổi theo Mokona trắng sau khi nó nhả anh xuống một cái hố cát nóng ran và nhảy nhót trên đầu anh với cái câu đã từng khiến anh nhiều lần bực mình: “Đáp đất an toàn!”

_Hô! Clow Country phải không?! Quả là không lẫn đi đâu được!_Yuui cười nắc nẻ_Tôi hiểu rồi, cô Yuuko! Đây chính là “đi du lịch miễn phí”!

_Hai năm trời mà sao chẳng đổi khác gì mấy nhỉ?!_Seishirou nhìn quanh tòa lâu đài đồ sộ và khu di tích quen thuộc, nơi họ đang đứng và chuẩn bị bước vào.

Nghe hỏi, Mokona xanh mới nhảy vào lòng Sei và quơ tay nói:

_Từ lúc anh và Yuzuriha-chan về Adonis đến nay chỉ mới có hơn ba tháng trôi qua thôi! Mà chắc mọi người chưa biết nhỉ? Syaoran bản sao và Sakura mới làm lễ đính hôn hồi tháng sáu ấy! Cũng được hai tuần rồi ý nhỉ?!

_Nhờ có Mokona mà tôi là người được biết tin đầu tiên đấy!_Yuuko thò mặt vào_Giá như các cậu thấy được tận mắt cái cảnh hai người họ tay trong tay, vai kề vai, cười cười nói nói… Ôi hạnh phúc làm sao khi tôi được vinh dự mời đến làm chủ hôn!!

_Cũng phải nhỉ… Bố mẹ Syaoran và Sakura đều không còn. Sakura cũng chỉ có mỗi một ông anh trai là người thân…_Yuui nghịch nghịch tai Mokona trắng_Nhưng nhờ cô Yuuko làm chủ hôn thì thật là quá đáng!!

_Cậu nói vậy là ý gì hử? Cậu bảo tôi không thay thế được cái thằng cha chết tiệt đó phải không?

_Thì ra vì thế mà Watanuki-kun nghỉ làm mấy hôm, lại thường hay qua nhà Doumeki-kun ngủ đấy à?_Himawari cười tươi nhìn Yuuko_Vậy mà chẳng ai cho em biết!

_Chứ tớ cũng có biết đâu! Giờ nghe nói mới giật mình đấy! Cứ tưởng cô đi đâu công chuyện chứ?!

_Bí mật quốc gia mà, Watanuki! Tôi cũng đã định cho mọi người biết rồi, nhưng tôi tính đến đây rồi nói một lần luôn! Cho nó vui!

_Hả?? Cô đã tính đến chuyện tới đây du lịch từ hai tuần trước rồi sao?

_Tất nhiên! Tôi mà lại!_Yuuko cười ma mãnh_Nào! Chúng ta đi!

_CÔ YUUKO!!

_Nhỏ mồm lại coi! Tên ngốc!_Doumeki lấy tay bịt hai tai. Mokona đen đang chễm chệ ngồi trên đầu cậu. Nhưng hình như Doumeki chẳng mấy quan tâm đến việc nó có làm phiền mình hay không.

_Chị Himawari… Chúng ta đang ở một nơi có rất nhiều linh hồn, nhưng có vẻ tất cả bọn họ đều hiển lành và tốt bụng…_Kohane nắm tay Himawari, ngước cặp mắt ngạc nhiên và hỏi như thể cô bé chưa bao giờ thấy những loại linh hồn như thế.

_Ừh! Vì nơi này là một đất nước rất tuyệt vời! Đây là lần đầu tiên em đến thế giới khác phải không?

_Vâng. Còn chị Himawari đã từng như thế sao?

_Phải. Có một lần!

_Hai cô bé cũng có khả năng nhìn thấy linh hồn à?

Subaru hỏi han với vẻ mặt tươi cười hiền lành thường ngày của mình. Kamui đi bên cạnh, có vẻ đã khá hơn đôi chút sau cuộc cãi vả vừa rồi với Seishirou và Fuuma. Cả hai người đều đang cố để nghĩ rằng đây chỉ là một chuyến đi chơi xa với cô Yuuko và những-người-bạn-dễ-thương khác, không phải với hai anh em nhà đó và càng không phải cố tình để cả bốn người phải đi chung với nhau.

_Không đâu! Chỉ có Kohane nhìn thấy linh hồn được thôi. Giống như Watanuki và Sakura ấy. Còn em thì dù có muốn cũng không có khả năng đó được!

_Bọn anh thì bẩm sinh đã có rồi, và gần như tất cả các vampire thuần chủng đều như vậy. Nhưng có vẻ như đối với loài người thì những chuyện này rất hoang đường?

_Vâng, hầu hết con người đều như vậy, nhưng không phải toàn bộ…

_Vì em là ngoại lệ chứ gì!_Kamui dùng móng tay vuốt vuốt mái tóc bồng bềnh màu chì đen của mình_Nói gì thì nói, nhìn thấy được những thứ đó cũng có cái hay, hơn nữa bọn anh cũng đâu phải là người.

_Nhưng nếu các anh là người thì các anh sẽ thấy nó giống như một tai họa của đời mình vậy. Em lại chỉ ước sao mình giống như bao con người bình thường khác.

Kohane giương cặp mắt buồn rầu nhìn Kamui. Himawari nhìn Kohane rồi lại quay qua nhìn Kamui và Subaru, cô nở một nụ cười buồn. Cô đang nghĩ về mình. Từ bé cô đã luôn phải chịu sự cô đơn vì số phận của mình mà cô đã không được quyền lựa chọn. Cho đến khi cô gặp Watanuki, và hôm nay lại được cậu rủ đến đây đi chơi cùng mọi người, cô thấy rất vui nhưng cũng lo lắng không yên lòng. Cô chỉ sợ mình sẽ mang điều gì không tốt đến cho mọi người, là những người đã quan tâm yêu quý cô. Cô không muốn họ gặp chuyện không may chỉ vì sự hiện diện của mình.

Yuui như đọc được hết những suy nghĩ của Himawari. Anh im lặng nhìn cô và mỉm cười một mình. Anh thấy ánh mắt buồn bã kia thật quen thuộc biết chừng nào, như những người cùng khổ thường cảm nhận được suy nghĩ của nhau, họ có chung một nỗi khổ, một nỗi đau và có lẽ, số phận của họ cũng có nét gì đó tương đồng mà tuy có ít ỏi nhưng cũng đủ để họ chia sẻ hay tâm sự với nhau như những người bạn chí cốt gần gũi.

Kurogane nhận thấy sự đổi khác trong giọng nói của Yuui. Mặt anh nghiêm lại nhưng anh vẫn im lặng. Anh không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng anh cảm nhận được tính chất của nó. Cảm thấy như vậy, anh quyết định im lặng và chờ đợi.

_Này, các người nhanh nhanh chân lên một chút đi chứ!

Yuuko hối thúc trong khi Seishirou đang nói chuyện với anh chàng gác cổng yêu cầu cho gặp Công chúa Sakura. Khi mọi người đã vào được bên trong rồi, thì đáng lẽ nhóm người Syaoran phải là người bất ngờ nhất mới phải, nhưng đằng này, dù họ ngạc nhiên đến mức nào, thì vẫn dám chắc không bằng một người: Kurogane-san.

------------

[to be continue]
Suchan
Suchan
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 206
Age : 30
Đến từ : Gia tộc Ba chấm =D
Registration date : 16/06/2008

http://360.yahoo.com/subaru_14_94

Về Đầu Trang Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty Re: [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Suchan Wed Jun 25, 2008 2:52 pm

Chapter 3: Cặp đôi hoàn hảo

_Cái gì? Thiệt hả?

Cả bọn nhao nhao đồng thanh, sau khi vừa nghe tin Syaoran nguyên gốc và Sumeragi Tomoyo đã chính thức quen nhau từ hồi tháng tư, chỉ một tuần ngay sau cái ngày hai người gặp nhau ở Sân vận động Tashiromi. Từ hôm đó S.P đã siêng tập bóng chày hẳn ra và rất hay đến tìm Tomoyo để rủ rê cô nàng cùng tập. Tình cảm sinh sôi nảy nở trong môi trường thể thao vốn không mấy thích hợp với hình tượng của cả hai người họ coi vậy mà rất tốt đẹp. Tất nhiên chuyện không thể cứ giấu giếm mãi được, trong khi chính S.P là người trước kia đã từng “khuyến khích” S.C hãy nỗ lực yêu đương.

Nhưng, điều thú vị nhất ở đây là Tomoyo cũng đang ở trong Hoàng cung của nước Clow cùng mọi người, cũng là nơi mà chỉ một chốc nữa thôi Tomoyo-hime và Chii sẽ đến cùng “vui chơi” một bữa ra trò.

Suy cho cùng thì Kurogane có ngạc nhiên đến thế cũng không có gì là lạ, mặc dù anh đã quá quen thuộc với việc gặp phải những cô gái giống y hệt cái cô-vợ-chưa-cưới-dễ-thương của mình từ vẻ ngoài đến tính cách, ở các thế giới khác nhau. Anh đang lường trước tình huống nếu bây giờ Tomoyo-hime xuất hiện thì tốt hay là xấu đây, không biết được. Anh chỉ mong nếu cô ấy đến thì anh sẽ không phải cứ ngường ngượng (mà vẫn cố ra vẻ cứng cỏi), khó chịu trước mặt cô gái “Tomoyo” kia nữa.

Tạm ngắt dòng suy nghĩ của Kurogane, chúng ta hãy cùng đến với một cuộc chiến bằng mồm đang hồi gay cấn của hai chàng trai nổi tiếng nhất đất nước Clow này:

_Nghe đây Syaoran! Lần này tớ để cho các cậu đi trước một bước. Nhưng nhất định tớ sẽ bắt kịp các cậu. Chờ đó!_S.P đập bàn đứng dậy, mắt lườm lườm S.C với nụ cười quyết thắng.

_Giọng điệu anh hùng lắm Syaoran! [Họ gọi nhau chỉ bằng mỗi cái tên Syaoran! =.=] Nhào vô! Để rồi xem nhá! Coi ai có con trước thì biết à!_S.C một chân dưới đất một chân trên ghế, giơ nắm đấm để trên ngực, hét lên, giọng kích động.

_Cậu đừng có thách tớ! Không biết mèo nào cắn mỉu nào đâu nha!! Đừng quên tớ có nhiều nhiệt huyết gấp mấy lần cậu!

_Đi sau thì đừng có tham lam! Cậu không biết thế nào là lễ nghĩa trước sau à? Từ giờ tớ không rù rù chậm chạp nữa đâu! Chống mắt lên mà coi đây nè! Tớ quyết không để cậu thắng đâu!

.......blah blah blah............blah blah blah...............

Trong khi mọi người đang say sưa xem và cổ vũ cho trận đấu của hai nhà luật sư tài ba, Sakura và Tomoyo vẫn bình thản ngồi cắn hạt dưa, trò chuyện với nhau rất hồn nhiên. Họ bàn về những bộ váy cưới, những cảnh nào sẽ chụp hình, rồi sẽ đi hưởng tuần trăng mật ở đâu, nhà cô Yuuko hay là Tokyo Metropolitan... Suýt tí nữa thì họ đã quên còn phải đến 3 năm nữa là ít để đến lúc họ cần đến chúng.

Đột nhiên từ trên trời, một vài giọt mưa rơi nhè nhẹ lên mấy chiếc lá cây, rồi một quả bong bóng nước to đùng rớt xuống và vỡ ra, bước ra từ bên trong quả bóng là hai cô gái rất xinh đẹp.

_Chào cả nhà! Xin lỗi nha, bọn em sẵn tay làm bánh nên đến muộn!

_Em chào mọi người_Một trong hai cô gái lễ phép cúi người chào_Whoa! Đông đủ thật nhỉ! Đây là bánh bọn em làm! Mọi người đừng chê nhé!

Tomoyo-hime và Chii… Nếu muốn biết vì sao họ lại đi cùng nhau, có lẽ phải hỏi mấy chiếc bánh ngọt kia kìa…

_Hai người đến đúng lúc lắm!_Yuuko tươi cười một cách đáng sợ, vẫy vẫy chai rượu Mugetsu đã gần cạn_Lại đây! Xem chúng ta có người bạn mới nào đây này!!

Sakura-hime dẫn cô bé Tomoyo đến chỗ Tomoyo-hime và đưa tay đón lấy túi bánh trên tay Chii. Hai mắt cô sáng rỡ.

_Tomoyo, đây là người mà bọn tớ đã kể cho cậu nghe đấy! Tomoyo-hime, đây chính là “Tomoyo” của thế giới chúng tớ. Hai người làm quen nhau nha! Cả Chii-chan nữa!

Kurogane tội nghiệp đang ngồi chống cằm cực khổ, len lén liếc nhìn các cô gái đang vui vẻ trò chuyện. Rồi vẫn với bộ mặt hãm tài, anh khẽ thở dài và giả bộ quay đi nhìn chỗ khác. Anh đang nghĩ mình thật may mắn vì đã thoát khỏi móng vuốt của Yuui – kẻ đang cười nói với Yuuko, không rõ là chuyện gì, có vẻ mờ ám lắm. Kuro mà ngồi gần anh ta thì bảo đảm hình tượng sẽ mất hết một cách trắng trợn sau khi anh hết chọc ghẹo đến nói này nói nọ điếc cả con ráy làm Kuro biến thành ông bố Big Doggy thật sự. Khỏi nói, ai cũng biết hậu quả của việc làm dại dột đó của Yuui như thế nào mà phải gọi là mất-hình-tượng.

_Cùng cố gắng nha! Anh Kurogane!!_Cái mặt Syaoran nguyên bản ở đâu xuất hiện trước mắt Kuro từ lúc nào. À, trận đấu kết thúc rồi ấy mà.

_Cái thằng!

Kuro không thay đổi sắc mặt. S.P vẫn tươi cười, ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh.

_Anh vui lắm, phải không?

_...

_Mang lại hạnh phúc cho người con gái mình yêu, còn hạnh phúc hơn nhiều so với việc được ở bên cô ấy. Đằng này, tất cả chúng ta đều có được cả hai điều đó. Vui quá còn gì!

_...

SyaoP châm trà. Cậu mỉm cười, nhìn về phía các cô gái.

_Dù rằng phải qua bao nhiêu thử thách hay đau khổ để có được hạnh phúc đó. Thật ra mục đích chính của chúng ta vẫn là bảo vệ cho cô ấy.

_Đừng nói mấy chuyện vớ vẩn đó nữa, nhóc! Chuyện gì thì cũng qua hết cả rồi. Nhiệm vụ của các cậu bây giờ là sống cho tốt và giữ lấy tình yêu của mình. Sống làm sao cho đáng!

_...Em đang nghĩ về Sakura, anh ạ! Cô ấy ở trên trời mà thấy được cảnh này, nhất định sẽ vui lắm! Người mất thì đã mất rồi. Nếu như trở lại như xưa thì em nghĩ thà thế này vẫn tốt hơn cho cả hai cô ấy.

_Sakura bây giờ đã là hiện thân của Sakura bản sao rồi đấy! Vì chẳng phải kí ức cơ thể cũng là một nửa của kí ức con người đấy sao! Sakura của chúng ta bây giờ chứa đựng cả sự tồn tại của cô ấy nữa. Vì vậy…_Kuro nói một cách nghiêm túc, anh vò vò mái tóc của Syaoran_Đừng suy nghĩ những chuyện tự làm khó cho mình nữa, Sakura sẽ buồn đấy.

_Anh Kurogane thật biết nghĩ cho người khác!

_Vớ vẩn! Châm trà đi!_Kuro cố gắng giữ để mặt không đỏ rực lên_Nhóc, có bộ manga Ninja nào mới không? Cho tôi mượn.

_Syaoran.C có đấy! Dạo này cậu ấy ghiền manga lắm! Để em hỏi thử.

Dễ thấy những cặp trai tài gái sắc ở đây đều có mối liên thông mật thiết với nhau. Syaoran bản sao với Sakura nè, Syaoran nguyên bản với Tomoyo nè, Kurogane với Tomoyo-hime nè, Fye với Chii nè, Watanuki với Kohane nè, Doumeki với Himawari nè. Toàn là những cặp đôi hoàn hảo cả. Nhưng như Syaoran đã nói, những cặp đôi như vậy để có được hạnh phúc không dễ dàng như người ta vẫn nghĩ.

_Anh à ^^!_Tomoyo-hime lại gần, mỉm cười dịu dàng với Kuro.

‘Ờ, “Anh à!”…’ Kurogane nghĩ thầm. Tuy sắc mặt không thay đổi nhưng dám cá trong bụng anh hoa cúc đang nở toe toét.

Anh đứng dậy, cầm tách trà đưa cho Tomoyo.

_Mời tiểu thư ngồi.

Yuuko thấy thế liền quay sang với bộ mặt tếu hết sức.

_Chà! “Anh à”, rồi uống chung một tách trà! Lại còn “tiểu thư” nữa cơ! Hai người thân mật quá nhỉ!!

_Papa sướng nhất rồi nhé! Lại còn làm bộ nữa, mặt đỏ như trái gấc chín rồi kia kìa!!_Yuui cả gan châm vào, anh đã ngà ngà say và kêu meo meo suốt.

Kuro hắng giọng. Tomoyo ngồi xuống ghế, miệng vẫn cười tươi, cô nhấp một ngụm trà. Tomoyo kia cũng đến ngồi cạnh SyaoP. Trông hai người giống nhau còn hơn Syaoran nguyên bản và Syaoran bản sao, lại thêm hôm nay Tomoyo-hime không mặc lễ phục của Hoàng cung mà ăn mặc như một cô gái Nhật bình thường, rất ư là đáng yêu! Trông Kurogane và Tomoyo thật sự là một cặp đôi hoàn hảo, chẳng thua gì Syaoran và Sakura.

------------------------

[to be continue]
Suchan
Suchan
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 206
Age : 30
Đến từ : Gia tộc Ba chấm =D
Registration date : 16/06/2008

http://360.yahoo.com/subaru_14_94

Về Đầu Trang Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty Re: [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Suchan Wed Jun 25, 2008 2:53 pm

Chapter 4: Bãi biển Touka

_Mọi người thấy sao?

Sakura – Cô công chúa khoái trốn đi chơi của nước Clow vừa giới thiệu cho cả bọn (chủ yếu là cho chủ xị Yuuko) nơi thích hợp nhất để nghỉ mát, trốn cái nóng mùa hè ở giữa sa mạc thế này. “Bãi biển Touka”! Ờ thì… Touya… cái tên đáng yêu ấy của Quốc Vương chúng ta một phần chính là từ đây mà ra…

_Ở đó có Resort, có Nhà hàng hải sản hạng nhất nước Clow, có cả sân bóng, sân tennis… Và nhất là một bãi biển tuyệt đẹp, nước biển xanh trong, sạch sẽ, nếu không tắm quý khách có thể nằm nghỉ trên bãi cát trắng mịn, dưới những hàng dừa xanh mát rượi…

Sakura thao thao bất tuyệt. Nhóm Watanuki thích chí quá, cứ trầm trồ khen. Seishirou và Fuuma tất nhiên là miệng thì cười nhưng trong đầu lại nghĩ những điều khó mà lường được.

Kamui ghé tai Syaoran bản sao hỏi:

_Bộ Sakura muốn làm Hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp hả?

_Dạ… chắc vậy!

_Chàng là Nhà khảo cổ học, luôn đi đây đi đó tìm tòi. Nàng là Hướng dẫn viên du lịch. Còn gì tuyệt hơn thế nữa!_Subaru vỗ vai Syaoran, cười. Syaoran, do thói quen, cũng cười theo.

Yuuko thì, tất nhiên rất hài lòng, “Mọi việc đang đi đúng hướng của tôi” mà. Muốn đến chơi những nơi sang trọng tuyệt vời như thế, đối với vị Công chúa dễ thương của đất nước ấy thì đâu có gì là khó đâu!

_Phải không nè, Sakura-chan?

Sakura lỡ dại, cười tít mắt.

_Dạ phải!!

************

Việc đầu tiên cả nhóm phải làm trước khi đến Touka chính là… thay đồ. Người ở đây thì khỏi nói rồi, còn lại đều phải tìm cho mình một bộ y phục của nước Clow để thay. Không phải họ sợ ra ngoài bị thiên hạ dòm ngó hay làm phiền, nhào vô xin chữ kí, ôm hôn...v.v… gì hết, mà đơn giản chỉ là “Như thế trông vui hơn!”. Nghe thế là đã đủ để quý vị độc giả hiểu ra người đã đề xuất ý kiến khách quan này chính là cô Yuuko. Mà một chủ xị như cô ấy thì nói gì mà chẳng được, ai cũng phải nghe theo thôi.

Thế là cả bọn kéo nhau ra phố mua quần áo, giày dép, giỏ xách, trang sức vòng vèo… hằm bà lằng. Trong Hoàng cung có thợ may ấy chứ, lại chuyên nghiệp hơn nhiều, nhưng không được, cũng chỉ vì một câu nói của Yuuko: “Tôi ứ chịu! Tôi muốn đi ngay! Đi ngay cơ!”… Vì may một bộ đồ đâu phải chỉ mất mấy tiếng là xong. Huống gì cả chục bộ, chưa kể những bộ đem theo cho cô Yuuko để ra biển cô ấy thay ra nằm tắm nắng.

Nếu chứng kiến tận mắt cái cảnh tượng khi thử đồ của bọn họ, ta có thể thấy đấy là một việc khó khăn và quái gở thế nào, nhất là ở đây lại có quá nhiều người, với đủ các mối quan hệ tốt xấu.

Cô Yuuko từ trong phòng thử bước ra với một bộ váy xatanh dài, màu đen viền đỏ, cổ lọ có hoa văn truyền thống của nước Clow, hai tà dài và đặc biệt là xẻ rất cao.

“Hội Nai vàng”, gồm hai Syaoran, Sakura và S.Tomoyo, tất cả cùng không hẹn mà gặp với nụ cười đau khổ và liên tục khen: . Thật đáng khâm phục khi họ đồng thanh khớp được đến vậy. “Hội White flags and no idea” gồm Watanuki, Himawari, Kohane, Kamui và Subaru thì đơn giản là ngồi im và cười rất tươi với cái ý là muốn Yuuko hiểu họ đang ủng hộ cô ta. “Hội Im lặng là vàng” có Kurogane, Tomoyo-hime và Chii, yên chí, họ im như thóc ấy. Cuối cùng, “Hội Những người thích đùa”, tức Yuui, ba Mokona, Seishirou và Fuuma thì tất nhiên là ôm bụng cười quằn quại sau khi Yuuko vừa trở vào trong để thay đồ ra.

Tiếp theo, Kamui và Subaru bước vào chung một phòng cùng một lúc với cùng một kiểu trang phục. Mọi người ở ngoài chờ dài cổ, có điều Seishirou và Fuuma như khúc gỗ không biết gì, vẫn bình thản tươi cười.

Khi họ bước ra trong bộ quần áo trắng toàn tập trông như thiên thần chưa gãy cánh, hình tượng được gọi là “tinh hoa ẩn, chưa bộc phát” của hai anh em song sinh mà suốt ngày chỉ độc một màu đen từ trên xuống dưới, phải nói là cả căn phòng buổi trưa không đèn bỗng sáng rực, sáng chói và sáng lóa cả mắt.

Hội Nai vàng và Hội Im lặng là vàng ngồi trân trên ghế với những cặp mắt mở to đến phát tội, miệng không còn chút cơ để há, chỉ riêng trái tim thì nhảy tango như chưa bao giờ được nhảy. Hội White flags and no idea thì ồ lên tán thưởng cho đồng đội của mình. Hội Những người thích đùa, nghĩa là đã bao hàm cả cô Yuuko, nhưng lại trừ ra Seishirou và Fuuma, lập tức chạy lại ôm chầm lấy Kamui và Subaru, Mokona thì hôn chùn chụt như hôn một con thú bông đáng yêu. Riêng anh em nhà Hunters vẫn ngồi im như khúc gỗ, cầm tách trà uống, miệng cười rất tươi.

Đến phiên Kurogane. Anh chàng ngượng ngùng không muốn vào, thế là bị Yuuko “đốp” ngay:

_Sao nào? Muốn vợ vào thay cho phải không?_Yuuko cười nham hiểm_Hay là Yuui? Yuui đâu vào phục vụ ông chủ này!

_CÁI ĐẦU CÔ Á!!!

Kurogane hầm hầm nện chiếc đế giày sắp bung của mình xuống sàn, đầu bốc khói, miệng lầm bầm, anh cầm bộ đồ đen có viền trắng vào phòng thay và bước ra chỉ với một phút ba mươi giây. Tuyệt nhiên cả căn phòng nín khe, không ai dám mở miệng, ngay cả Yuuko và Yuui. Riêng Tomoyo-hime, học tập Seishirou và Fuuma lúc nãy, mỉm cười rất xinh, ngồi im uống trà giả vờ như chẳng có gì xảy ra.

Buổi tường thuật đến đây là hết. Chúng tôi không đủ can đảm để tiếp tục theo dõi và ghi hình cho những người còn lại. Quý vị độc giả chỉ cần biết họ vẫn sống sót trở về với tay chân lành lặn, không sứt mẻ, vậy là đủ.

************

_Syaoran! Đem Manga theo cho tôi nữa!

_Dạ rồi… Xong!!

Đó là những lời cuối cùng của hai chàng trai “xử lí” cái va-li chậm nhất trước khi cả đám leo lên cỗ xe ngựa hai chục chỗ. Lý do là, Kurogane thì chưa bao giờ xài va-li nên không biết cách cài, kéo bậy kéo bạ nên hư cái dây kéo, còn Syaoran bản sao thì nhét sách và truyện nhiều quá, thành thử có mỗi việc kéo cái dây kéo thôi cũng mất hết 15 phút.

Phải nói tội làm sao cho cái xe ngựa nào dính phải đoàn du lịch quái đản này. Tội nhất là cô hướng dẫn viên Hanato Kobato dễ thương, bị giọng hát tuyệt vời của ba bé Mokona hành hạ nhưng vẫn tươi cười hết sức hồn nhiên.

Kobato là hướng dẫn viên du lịch được Sakura chọn cho chuyến đi này. Theo lời ông giám đốc của công ty du lịch được xem là nổi tiếng nhất nước Clow, thì Kobato là một cô gái hơi bị hậu đậu, thậm chí có lúc rất khờ nhưng cô ấy là một cô gái ngoan, kiên nhẫn, trong sáng và rất yêu nghề. Sakura nghĩ điều kiện ấy thật thích hợp cho đoàn du lịch hỗn tạp chúng ta. Thế là từ đó Kobato trở thành một thành viên mới trong nhóm.

Hai giờ đồng hồ trôi qua, cuối cùng cả nhóm cũng tới bãi biển Touka. Y như lời Sakura và cả Kobato quảng cáo, đây thực sự là chốn thiên đàng mùa hè lý tưởng cho mọi người. Không nói cũng đủ biết tình trạng hăng máu của nhóm chúng ta lúc này ra sao.

Việc đầu tiên là cất hành lý. Tuy Công chúa Sakura là người chi trả toàn bộ chi phí ở đây nhưng cái danh chủ xị của Yuuko vẫn là có uy quyền nhất. Cô ta chính là người sẽ đặt phòng và chia phòng, đó là lý do vì sao cả đám lại ngồi bí xị, hồi hộp chờ đợi đầy trên bộ ghế Sofa nhìn thôi là biết đắt tiền của Đại sảnh khách sạn.

------------

[to be continue]
Suchan
Suchan
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 206
Age : 30
Đến từ : Gia tộc Ba chấm =D
Registration date : 16/06/2008

http://360.yahoo.com/subaru_14_94

Về Đầu Trang Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty Re: [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Suchan Wed Jun 25, 2008 2:54 pm

Chapter 5: Ngày đầu tiên – Cái gì?!!

_Xong rồi nè!

Yuuko cười khoái chí bước tới chỗ có những con người đẹp mã đang giương cặp mắt tội nghiệp nhìn cô chờ đợi. Trên tay cô cầm một chùm chìa khóa phải đến cả chục cái, nhiều đến nỗi cô gái tiếp tân phải xâu lại thành một sợi dây to, thế là Yuuko cầm nó vừa đi vừa lắc lẻng xẻng.

_Bây giờ thế này. Sẵn đây tôi sẽ chia phòng luôn cho mọi người, tất cả ngồi im nghe, cấm phản kháng cắt ngang lời tôi. Muốn nói gì thì đợi tôi nói xong cái đã.

Trúng phóc! Đã thế lại còn có sẵn cả kế hoạch để tránh bị hội đồng nữa cơ. Tất cả đều nhìn chằm chặp vào cô Yuuko với chung một ý nghĩ là thế nào cô ta cũng bỏ chạy sau khi oang oang quyết định ai sẽ vào phòng nào. Dù vậy cả đám cũng ngồi im re không dám mở miệng nói một lời.

Yuuko cười đắc ý. Cô quay sang nhìn Kobato ngây thơ vô tội bằng một ánh mắt mờ ám và một nụ cười hình cái lưỡi liềm.

Để chắc ăn, Yuui hướng cặp mắt long lanh của mình về phía Kurogane với hai tay sẵn sàng chuẩn bị bịt mồm Kuro khi cần. Subaru cũng mỉm cười rất tươi với Kamui như muốn dặn anh làm ơn hãy bình tĩnh trong mọi tình huống. Muốn gì thì cứ chờ hội đồng, nó mới vui.

_Vì muốn cho mọi người tận hưởng một kì nghỉ mát thả dàn nên tôi đã đặt 10 phòng đôi, tức là mỗi phòng có hai giường ấy, nên không phải lo chuyện “xâm phạm”.

Ngừng một chút để cười, Yuuko hắng giọng:

_Syaoran bản sao và Sakura phòng 101, Syaoran nguyên bản và Sumeragi-chan phòng 102, Watanuki và Doumeki phòng 103, Fuuma và Kamui phòng 104, Seishirou và Subaru phòng 105, Kurogane và Yuui phòng 106, Tomoyo-hime và Chii phòng 107, Himawari và Kohane phòng 108, Kobato chung phòng với tôi, 109. Còn 3 Mokona dễ thương thì có thể lựa bất kì phòng nào mình thích để ngủ nhờ. OK! Tôi đi mua ít đồ ăn đây.

Yuuko biến mất trong tích tắc bỏ lại sau lưng mấy chục bức tượng đá đứng ngồi cứng ngắc với những tư thế khác nhau. Nếu để ý có thể thấy điểm chung của các bức tượng này là miệng của họ đều đang mở rất rộng.

Và ngay hai phút sau đó, từ xa Yuuko vẫn có thể nghe một tràng những câu đại loại như: , , , …v.v… Yuuko hớn hở cười lớn với bộ mặt vô cùng đáng sợ và tiếp tục với công tác mua đồ ăn của mình.

_Kimihiro-kun! Bắt đền anh đó! Ai lại… kì thấy mồ!!_SyaoC nhăn nhó với gương mặt đỏ chín, quay qua Watanuki – kẻ bị cô Yuuko quăng cho chùm chìa khóa trước khi bỏ của chạy lấy người.

_Ớ! Liên quan gì đến anh?

_Giờ cậu mà không chia lại đàng hoàng cho tôi thì…

Kurogane với những cột khói liên tục nhả lửa lên trời, nhìn Watanuki bằng ánh mắt hình viên đạn và gằn từng chữ. Yuui ngồi kế bên chỉ biết cười, lần đầu tiên anh chịu ngậm miệng trong một tình huống như thế này. Riêng Kamui và Subaru thì vẫn bất động đến nỗi suýt nữa thì tắt thở, Sakura ngồi kế bên phải vội vàng đưa nước cho họ uống để ngăn chặn một vụ án mạng gián tiếp giết người trắng trợn. Thủ phạm thật sự là ai thì chúng tôi không muốn làm rõ. Và cũng xin phép không bàn về Seishirou và Fuuma lúc này để giữ gìn sự trong sáng cho câu chuyện được tiếp tục.

Watanuki dở khóc dở mếu đứng dậy gọi mọi người:

_Đừng thảm hại như thế chứ! Để tôi chia lại cho mọi người vậy…

_Í! Tìm được mấy người rồi!

Một giọng nói quen thuộc vang lên. Tất cả đồng loạt quay lại, và lại phải há hốc mồm ngạc nhiên tập hai.

_TRỜI ƠI, FYE!! CẢ ZASHIKI DOUSHI (Tọa Phu Đồng Tử - Từ nay sẽ gọi là Doushi-chan) NỮA KÌA!!

Cả bọn hét toáng lên vì mừng và bất ngờ, to đến mức những người xung quanh cũng phải ngạc nhiên quay lại nhìn. Yuui phóng ra đầu tiên và ôm chầm lấy Fye như hai con mèo con ôm nhau. Fye – hình tượng hiền lành của Yuui – tươi cười nhìn Yuui và dẫn Doushi chạy lại chỗ cả bọn đang nhảy nha nhảy nhóp với những bộ mặt hớn hở. Doushi đỏ ửng hai gò má, cúi đầu chào tổng thể.

_Làm sao Fye lại đến đây được? Anh đang phải thi tuyển Đại Pháp sư mà?_Yuui buông Fye ra và ngồi xuống cái ghế salon hình con cóc xanh tròn tròn.

_Ban tổ chức hoãn cuộc thi lại rồi, chắc khoảng một hai tuần nữa mới có thông báo lịch thi mới. Biết mọi người hẹn nhau ở nhà cô Yuuko nên tôi đến đó, không ngờ lại gặp cô bé này, thế là anh bắt cóc tới đây luôn. Maru, Moro nói mọi người đang ở đây mà?

_Nói vậy là anh Fye và Doushi-chan cũng nhập bọn với tụi em đi chơi luôn phải không?_SyaoP hỏi.

_Uhm! Tất nhiên rồi!

Vừa lúc đó, Yuuko quay trở về với hai bọc bánh mì và một thùng nước ngọt. Chỉ cần suy luận chút xíu thôi là chúng ta sẽ biết vì sao Yuuko lại có thể ôm hết số hàng khổng lồ đó về cùng một lúc và vì sao nãy giờ cả bọn ngồi đây lại không bị làm phiền bởi những “thứ” kì quái. Đó là vì: Cả ba Mokona đều chạy theo cô Yuuko từ nãy tới giờ. Và cô ta cũng loáng thoáng nhớ hình như khi vừa rời khỏi căn tin, cô ấy có nghe ông chủ quán thông báo rằng toàn bộ số bánh bao trong tiệm của ông ta đã biến mất một cách bí hiểm.

_Hế lô, cô Yuuko!

Yuuko đang vừa đi vừa tu nước ngọt, suýt tý nữa thì sặc. Lấy lại bình tĩnh, cô trợn mắt:
_Cái gì?? Sao cậu lại ở đây?

_Chúng tôi mới tới!

_Chúng tôi? Tức là có thêm ai nữa à?

_Doushi-chan nè! Cô đi chơi mà không mời cô ấy, cô ấy giận nên bảo tôi đưa đến đây để tính sổ đấy!

_Í, hôm nay Fye cũng biết đùa ghê ha! Đùa với tôi hử? Doushi hiền lành, dễ thương, liễu yếu đào tơ lắm mà! Phải không nè?!

Yuuko choàng lấy cổ Doushi, cười gian xảo. Doushi tội nghiệp thì tuôn mồ hôi hột trong khi cả đám cười sằng sặc lăn bò càng trên ghế. Cố trấn tĩnh lại mình, Watanuki hắng giọng chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ trọng đại trước khi cả đám bị tống cổ ra ngoài vì tội gây náo loạn và dẫn người bị tâm thần không có khả năng kiềm chế vào khách sạn.

_Thôi thì bây giờ để tôi gánh lấy trách nhiệm nặng nề từ cô Yuuko để giải quyết vấn đề phòng ốc cho mọi người…

_Dù gì thì cũng lỡ có thêm hai người nữa rồi, ta lấy thêm một phòng nữa đi cho nó trọn một tầng. Nguyên dãy phòng từ 101 đến 110 là tầng một đấy.

Yuuko chen vào, Watanuki bị người ta nhảy vô họng ngồi lần thứ hai. Cũng thật thương thay cho cái tầng lầu xấu số nọ. Yuuko lăng xăng chạy đi đặt thêm phòng và chạy lại với cái chìa phòng 110 trong tay:

_Phòng này là của tôi. Còn lại mấy người tự xử lấy!

_Á! Thì ra đấy mới là chủ đích của cô!!_Watanuki bức xúc hét lên.

_Cô nhớ mặt cô đó!_Seishirou nhìn Yuuko với ánh mắt quen thuộc đặc chất gian tà.

_Được rồi…_Watanuki lau mồ hôi trán, thở dài rồi tiếp_Tôi nói thế này xem được không: Hai Syaoran 101, hai Tomoyo 102, Sakura và Himawari 103, Kamui và Subaru 104, Seishirou và Fuuma 105, anh Kurogane và Doumeki 106, hai anh Fye và Yuui 107, Kohane và Doushi 108, Kobato và Chii 109, tôi… í??

_Í í cái gì nữa! Cậu chia mà không tính thì có ngày chết mà không biết đấy!_Fuuma cười cười nói với Watanuki, hình như ánh mắt anh có chút gì nuối tiếc.

_Chia xong! Watanuki thật đáng thương! Hay là cậu ở chung phòng với cô Yuuko đỡ vậy?_Yuui thọc vào chọc.

Kobato ngây thơ nhìn qua nhìn lại. Cô là người duy nhất không hiểu ẩn ý thâm độc trong câu đùa của Yuui là gì. Suýt tý nữa thì cô đã lỡ miệng nói ra câu “Hay là anh ở chung với em và Chii đi? Cô Yuuko muốn ở riêng một mình mà?”. Nếu nghe xong câu đó không biết Hội những người thích đùa sẽ còn giở trò gì nữa.

_Watanuki à, tôi đâu có ăn thịt cậu? Sao cậu sợ tôi dữ vậy? Không nói được nên lời luôn à?

Yuuko lên tiếng và ngay lập tức Watanuki mang một bộ mặt tương tự như xác ướp chết trôi, nước mắt tuôn trào.

_Cô Yuuko đừng có dọa cậu ấy sợ nữa!_Subaru tươi cười mà mồ hôi nhễ nhại do nãy giờ hú vía, kinh hoàng mấy phen_Watanuki chung phòng với tụi tôi nha!

Người chưa kịp chết trôi nay đã vớ được tấm ván. Watanuki mừng rỡ khôn xiết đến nỗi nước mắt (tiếp tục) tuôn trào.

_Thật không? Có được không?

_Cậu với tụi tôi đều ốm nhách như nhau cả thôi, hai giường lận mà, dư sức._Kamui thông cảm pha chút thương xót nhìn Watanuki và an ủi.

_YAY!! Xong rồi!!_Cả ba Mokona thừa dịp reo lên.

Thế là việc chia phòng qua bao gian lao khó nhọc cuối cùng cũng hoàn thành. Tất cả cùng lên phòng cất đồ đạc và tập trung qua phòng cô Yuuko ăn trưa bằng những thứ cô ta và Mokona vừa vác về, sau đó lăn ra ngủ. Ăn rồi ngủ, không biết giống con gì ấy nhỉ…?

------------

[to be continue]
Suchan
Suchan
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 206
Age : 30
Đến từ : Gia tộc Ba chấm =D
Registration date : 16/06/2008

http://360.yahoo.com/subaru_14_94

Về Đầu Trang Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty Re: [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Kamui Fri Jun 27, 2008 3:53 pm

Pha`n 2 dung' la` vui hon phan` 1 nhiu`[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 752655 . Toi nghiep bon ho [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 405599 .... Cung~ con` may la` van~ con` dang...song sot'..... [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 954140
Kamui
Kamui
Kouhai
Kouhai

Tổng số bài gửi : 58
Age : 30
Đến từ : Gia Tộc Họ 3 Chấm
Registration date : 25/06/2008

http://360.yahoo.com/lightknight1605

Về Đầu Trang Go down

[Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2 Empty Re: [Fanfic] Tsubasa Reservoir Chronicle "Hội Ngộ" Phần 2

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết