SAM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[Fiction] Hãy ở bên anh

Go down

[Fiction] Hãy ở bên anh Empty [Fiction] Hãy ở bên anh

Bài gửi by ~ayumu~100 Tue Jul 29, 2008 1:55 pm

ayu có đến mấy fic bên VNS lận : the sad eyes ( phần 1 ) , doll ( phần 2 ) , hãy ở bên anh , bầu trời ( chủ đề tháng 3 ) , thời gian ( chủ đề tháng 4 ) , mưa ( chủ đề tháng 5 ) nhưng , the sad eyes là fic mà lần đầu tiên ayu viết nên sai sót rất nhiều không dám post ở đây [Fiction] Hãy ở bên anh 73232 , giờ post trước fic HÃY Ở BÊN ANH [Fiction] Hãy ở bên anh 308118 , lười viết lại nên copy và paste [Fiction] Hãy ở bên anh 422230


Tên fic : Hãy ở bên anh...
Summary : Long...người thống lĩnh và cầm đầu ác ma thành...đang tìm kiếm 1 người...1 người rất quan trọng...
Category: Shounen-ai
tác giả : Ayu
note : Viết the sad eyes liên quan đến 2 anh em Long và Phong nên ghiền luôn...giờ viết với nội dung khác nhưng cũng về 2 anh em đó


HÃY Ở BÊN ANH...


CHAP 1 : GẶP NHAU...


...NHỮNG NGỌN LỬA LÀM CHÁY ĐI NHỮNG NỖI ĐAU...
NHƯNG...
...NHỮNG DÒNG NƯỚC LẠI TRÔI ĐI TẤT CẢ...BAO GỒM THỨ GỌI LÀ " HẠNH PHÚC "...

NHƯNG MÀ , XIN HÃY ĐỂ TẤT CẢ BAY THEO GIÓ...
ĐAU KHỔ THÌ CHO NÓ ĐAU KHỔ...
HẠNH PHÚC THÌ CHO NÓ HẠNH PHÚC...
ĐỪNG ĐỂ BẤT CỨ THỨ GÌ ĐỊNH ĐOẠT...
Thiên và Địa là 2 vương quốc thù địch với nhau
Thiên...mệnh danh là vương quốc ác ma , đứng đầu là ác ma vương
Địa...mệnh danh là vương quốc thiên nhiên , đứng đầu là trưởng làng

NHƯNG...ÁC MA VƯƠNG LẠI CÓ 1 MỤC ĐÍCH , ĐÓ LÀ...TIÊU DIỆT VƯƠNG QUỐC THIÊN NHIÊN...

__________† . †

- Mày là đồ vô dụng...

- Xin...xin ông...con...

- Mày mãi mãi là 1 thứ vô dụng...

- AAAAAAAAAA.... - Phong giật mình tỉnh dậy

- Hộc...hộc...lại giấc mơ đó nữa...

Phong thở 1 hồi rồi những hàng nước mắt " tự nhiên " rơi xuống , Phong để tay vào mặt rồi nói

- Khốn kiếp...

Bất chợt , 1 người con trai xông vào chỗ Phong

- PHONG !!!

Phong ngạc nhiên rồi té lăn xuống giường

- Chuyện...chuyện gì vậy Lâm...?

- Ah , trưởng làng có chuyện muốn gặp cậu . - Lâm đỡ Phong dậy vừa cười vừa nói

- Chuyện à ?

- Nói gì thì nói , làm ơn lần sau cậu vào thông báo 1 tiếng được không ? chứ kiểu này...

Phong vừa thay áo vừa nói

- Có sao đâu , tại cậu ngủ say quá nên mới dùng cách này à , chứ bình thường thì tớ không làm vậy đâu

- Uhm...tớ đi đây - Phong nói

Phong từ từ bước đến căn lều của trưởng làng , Phong hỏi

- Hey , ông kiếm tôi có chuyện à ?

- Ừ...

( Trưởng làng là 1 người đàn ông nhìn vào tưởng 30 mấy nhưng thật ra đã hàng nghìn tuổi rồi...trưởng làng là người không có tên họ gì...những người trong làng luôn xưng hô bằng ông hay trưởng làng... )

- Lát... - Ông ngập ngừng nói

- Có chuyện à ?

Phong nhìn ông rồi hỏi , vì từ xưa đến nay , Phong chưa bao giờ thấy qua trưởng làng lại có khuôn mặt lo lắng và đầy bất an như thế .

- Liên quan đến ác ma vương... người thống trị vương quốc ác ma trên " Thiên " - Giọng ông trầm trầm nói

- À , ác ma vương à , tôi nghe qua ông kể rồi...nhưng có chuyện gì sao ?

- Cậu nghe nói qua chuyện tôi " giao kèo " với ác ma vương chưa ? - Ông đưa mắt nhìn Phong nói

- " Giao kèo " ?

- Cậu nghe đây...giao kèo của tôi và ác ma vương chính là " Nếu như...trong vương quốc thiên nhiên của tôi...bất cứ người nào thừa hưởng sức mạnh siêu nhiên thì tôi sẽ gia người đó cho vương quốc ác ma.... "

Phong ngạc nhiên khi nghe ông nói xong

- Sao...?

- Đúng vậy...mặc dù tôi không muốn nhưng đây là " giao kèo " của tôi và ác ma vương... - Ông than thở nói

- Nếu như...ông không giao người đó cho ác ma vương thì sao...? - Phong suy nghĩ 1 hồi rồi hỏi

- Cậu nên biết là...vương quốc thiên nhiên không bao giờ thắng nổi vương quốc ác ma...chỉ vì 1 lý do... - Ông nhìn thẳng vào Phong nói

- Lý do...?

- Người của ác ma vương đều là người mang sức mạnh siêu nhiên...còn nơi này thì...cậu biết rồi đó...dù đã chia làm 2 nước " Thiên " và " Địa " nhưng ác ma vương luôn cảm thấy nước mình gai mắt nên muốn tiêu diệt nơi này... - Ông nói tiếp

- Nếu vậy thì...tôi sẽ giỡn với " hắn " 1 tí... - Phong vừa mỉm cười vửa nói thầm

- Hả ? - Ông ngạc nhiên nhìn Phong hỏi

- Hì

Tất cả người dân trong vương quốc thiên nhiên đều tập trung ở 1 cánh đồng rộng mênh mông...những người từ trên trời cưỡi " những con chim khổng lồ " xuống...Phong hơi ngạc nhiên trước cảnh tượng này , vì đây là lần đầu tiên Phong nhìn thấy những con chim to cỡ này...Có 1 người con trai từ từ bước xuống . Phong nhìn đưa mắt nhìn theo đứa con trai đó

- Người đó là ác ma vương đấy... - Ông nói nhỏ cho Phong nghe

- Sao...? - Phong ngạc nhiên

- Nhìn vậy thôi chứ hắn còn già hơn ta nữa - Ông nói tiếp

Nói đến đây ông từ từ kéo Phong đến chỗ ác ma vương..." hắn " nhìn Phong rồi hỏi ông

- Cậu bé này à ?

- Đúng vậy

" hắn " mỉm cười rồi nhìn vào Phong , " hắn " hỏi

- Em tên gì và mang " sức mạnh " gì ?

- Ngươi muốn biết sức mạnh của ta là gì à , được thôi , giờ ta cho ngươi biết

Phong nhảy bắn người lên 1 cành cây gần đó rồi sau đó...những ngọn lửa không biết ở đâu ra , nó vây quanh ác ma vương...ác ma vương ngạc nhiên rồi nói

- Lửa ư ? Không lẽ...

Nói đến đây , " hắn" lập tức làm cho lửa biến mất

- Không thể nào...là nước ư...? - Phong bất ngờ nói

" hắn " nhìn vào Phong cười...nụ cười của hắn làm cho Phong rợn cả tóc gáy . Phong từ trên cành cây nhảy xuống , đến bên ông rồi hỏi

- Ác ma vương sức mạnh là diều khiển nước ư ?

- Đúng vậy...tôi chưa nói cho cậu nghe à ?

" hắn " từ từ bước đến chỗ Phong...Phong chưa kịp quay lại thì bị hắn bắt lấy , Phong hét

- Đồ khốn...thả tôi ra...

- Im nào , anh chỉ muốn kiểm chứng 1 chuyện thôi ? - Phong dịu dàng nói

- Kiểm chứng ?

Long bất chợt cởi nút áo của Phong ra...Long ngạc nhiên khi thấy thứ nằm bên trong chính là 1 sợi dây chuyền màu đỏ...màu đỏ của lửa...Phong không chịu nổi nên cố giãy giụa tìm cách thoát ra nhưng...bàn tay ấm áp của " hắn " bất chợt đặt lên mặt Phong...Phong ngất đi..." hắn " nhìn Phong 1 cách trìu mến rồi lại nói

- Anh không ngờ...lại gặp được em...

" hắn " đưa mắt nhìn vào ông rồi nói

- Xem như lần này ông " nghe lời " đó , nhưng , người lần này ông giao , lại là người tôi luôn tìm kiếm by lâu nay...

- Sao ? - Ông ngạc nhiên hỏi

" hắn " mỉm cười rồi ẵm Phong rời khỏi vương quốc thiên nhiên...Lâm hỏi ông

- Sao ông lại để cho " hắn " bắt Phong đi như vậy chứ ?

- Cậu không thấy là ngay cả Phong cũng không thắng hắn sao ? vả lại , dường như Phong và " hắn " có quan hệ gì thì phải... - Ông nhìn lên tri nói

- Quan hệ...?

- Uhm...mặc dù không biết chuyện gì xảy ra...nhưng giờ chỉ biết hi vọng thôi...hi vọng Phong bình an... - Ông quay mặt đi

Lâm vẫn nhìn lên bầu trời...hướng mà Phong bị dẫn đi...Lâm lẩm bẩm nói

- Phong ơi...

" hắn " đang dẫn Phong lên nơi đó...vương quốc ác ma...

- Chào mừng em về nhà...Phong ạ... - " Hắn " nhìn vào Phong mỉm cười nói

Phong vẫn không biết chuyện gì xảy ra hết...vì Phong đang chìm trong giấc ngủ và giấc mơ của mình...

______________tobecontine


Được sửa bởi ~ayumu~100 ngày Tue Jul 29, 2008 1:57 pm; sửa lần 1.
~ayumu~100
~ayumu~100
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Đến từ : thế giới của lửa
Registration date : 01/07/2008

Về Đầu Trang Go down

[Fiction] Hãy ở bên anh Empty Re: [Fiction] Hãy ở bên anh

Bài gửi by ~ayumu~100 Tue Jul 29, 2008 1:56 pm

CHAP 2 : EM TRAI...

- Đây là đâu...? - Phong giật mình tỉnh giấc

- Chuyện gì xảy ra vậy...

Nói đến đây , những hình ảnh lúc Phong chạm trán với " hắn " đột nhiên xuất hiện trong đầu Phong

- A...đúng rồi...

- Chào em...em dậy rồi à

Phong giật mình quay đầu lại thì thấy hắn đứng đằng sau , cậu ngạc nhiên hỏi

- Ngươi...ngươi bắt tôi đến nơi này ư ?

- Đừng xưng hô anh bằng " ngươi " , nghe lạnh lùng lắm , kêu anh là Long đi

- Tôi không quan tâm ngươi tên gì...tôi chỉ muốn biết ngươi đưa tôi đến đây làm cái quái gì ? - Phong nói tiếp

Long nghe xong từ từ bước tới chỗ Phong , mỉm cười rồi trả lời

- Một là vì " giao kèo " của anh và trưởng làng...

- Uhm...chuyện này thì tôi biết rồi... - Phong quay đầu đi chỗ khác

- Hai là vì...

- Vì gì...? - Phong hỏi

- Vì em là em trai anh... - Long mỉm cười nhẹ nhàng với Phong

Phong hết sức ngạc nhiên khi nghe Long nói vậy

- Không...không thể nào...sao ngươi nghĩ tôi là em trai ngươi chứ ?

- Đơn giản là vì sức mạnh của em...

- Sức mạnh của tôi thì liên quan gì đến việc này - Phong hỏi tiếp

- Tất nhiên là có rồi...em muốn nghe anh kể chứ...? - Long mỉm cười rồi hỏi Phong

- Ờ...tôi cũng muốn biết sự thật

- Chuyện là vậy...khi anh được sinh ra , anh mang trong mình sức mạnh thuộc tính " nước "...anh sử dụng sức mạnh này để thành lập ra " thiên " nhưng...không ngờ anh còn một người thân nữa , người này sinh sau anh nên anh rất bất ngờ khi nghe chuyện này...và người này mang sức mạnh thuộc tính " lửa " , khi đó anh đã rất yêu thương người này với tư cách là anh trai nhưng...thật không hiểu sao , khi anh tìm thấy người này thì lúc đó nó cứ như một người chết vậy , không thở , không có nhịp tim...như một người chết vậy , nói đúng hơn là một người đã chết...anh lúc đó rất đau khổ nên khi chôn nó anh đã cho nó đeo một sợi dây chuyền tượng trưng sức mạnh " lửa " của nó... - nói đến đây Long quay mặt lại nhìn Phong rồi nói

- Người đó chính là em đấy , em hiểu chưa ?

Phong ngồi đó đơ cả người khi nghe Long nói vậy

- Nhưng...ngày hôm sau , khi anh đi viếng thăm em thì thấy mộ em không biết bị ai đào lên mà xác em biến mất...lú đó , anh đã tìm kiếm em rất nhiều lần...tất nhiề năm...vẫn không có tunh tích gì cả nhưng giờ đây , anh thật sự không ngờ anh đã tìm được em...

Nói xong Long ôm Phong vào lòng rồi nói thầm

- Lần này , anh sẽ không để em đi nữa...anh không cần biết sao em sống lại được nhưng...giờ đây anh cũng cảm thấy mãn nguyện rồi...

- Tránh ra... - Phong nói

Long ngạc nhiên rồi nói

- Phong ?

Phong đẩy Long ra rồi buồn bã nói

- Ra anh là người đã bò tôi ư ?

- Phong...anh không...?

Long chua kịp giải thích thì Phong hét

- ANH RA ĐI...ĐỂ CHO TÔI YÊN...

Nước mắt của Phong từ từ rơi ra

- Khốn kiếp...sao lại khóc chứ... - Phong nói tiếp

- Phong...

Long muốn lau đi những giọt nước mắt trên mặt Phong nhưng

- Làm ơn...để cho tôi yên... - Phong nói nhỏ

Long đành nghe lời đi ra ngoài nhưng khi đi Long vẫn quay lại nhìn Phong...Long thấy Phong cành lúc càng khóc dữ hơn...Long cảm thấy lòng đau nhói khi thấy Phong khóc nhưng lại không thể làm gì được vì Phong đã nói " Làm ơn...xin hãy để tôi yên..."

3 ngày trôi qua , Phong vẫn tự nhốt mình trong phòng...Long càng ngày càng cảm thấy lo lắng cho Phong nên hôm nay Long quyết định đi xem Phong ra sao mặc cho Phong đuổi Long

- Phong...

Phong ngồi đó...nhìn ra cửa sổ với ánh mắt buồn bã...Long từ từ bước tời giường của Phong , ngồi xuống bên cạnh Phong rồi hỏi

- Em không sao chứ ?

Phong nhìn Long vẫn với ánh mắt buồn bã đó...Phong quay mặt lại đưa đôi mắt ra nhìn những cánh hoa anh đào , Phong nói

- Hoa anh đào đẹp thật...hồi đó , muốn nhìn những cánh hoa anh đào rơi thiệt là khó...

- Hồi đó..? - Long hỏi

- Thật ra thì...

___________tôbecntine
~ayumu~100
~ayumu~100
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Đến từ : thế giới của lửa
Registration date : 01/07/2008

Về Đầu Trang Go down

[Fiction] Hãy ở bên anh Empty Re: [Fiction] Hãy ở bên anh

Bài gửi by ~ayumu~100 Tue Jul 29, 2008 1:58 pm

CHAP 4 : HÃY Ở BÊN ANH...

- ...Đó là toàn bộ những sự việc mà tôi đã trải qua...

Phong cuối đầu xuống...những giọt nước mắt từ từ rơi ra...Phong nói

- Tại sao chứ...tôi nghe lời ông ấy...làm bất cứ việc gì mà ông ấy yêu cầu...nhưng...tại sao...

Phong chưa nói xong thì Long ôm Phong vào lòng...Long nói

- Anh xin lỗi...anh không ngờ em phải trải qua những chuyện khủng khiếp đến vậy...anh thật sự xin lỗi . Nhưng , giờ anh hứa với em một chuyện...anh sẽ mãi mãi ở bên em , chăm sóc em...bảo vệ em , không bao giờ làm cho em cảm thấy đau khổ...

Phong khóc dữ dội khi nghe Long nói...tối hôm đó , Phong ôm chặt Long ngủ . Long nằm cạnh nhìn Phong , mặc dù Phong đã ngủ nhưng 2 hàng nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống...Long thấy vậy càng buồn hơn và càng cảm thấy trách bản thân mình hơn

- " Tôi căm ghét người đã bỏ rơi tôi...người đã làm cho cuộc đời tôi trở thành như vậy...sống không bằng chết..."

Những lời nói của Phong luôn xuất hiện trong đầu của Long...Long lau hai hàng nước mắt của Phong rồi buồn bã nói

- Anh xin lỗi...

Sáng hôm sau , Phong thức dậy và ngạc nhiên khi không thấy Long đâu...

- Đi...đi đâu rồi...- Phong ngập ngừng nói

- Chào buổi sáng...em dậy rồi à ?

Tiếng nói của Long làm cho Phong giật mình , Phong nhìn Long rồi hỏi

- Anh...

- Sao thế ?

Nói đến đây Phong đỏ mặt nói

- À , không có gì ?

- Ra ngoài ăn sáng với anh chứ ? - Long cười rồi nói

- Ừ

Có lẽ , lúc này trong lòng Phong vui vẻ và hạnh phúc hơn bao giờ hết...mặc dù , Phong nói là ghét người đã bỏ rơi mình nhưng , Long đã cho Phong nhiều thứ mà Phong muốn...gia đình...vui vẻ...hạnh phúc...đều là những thứ mà Phong mong muốn từ hồi còn nhỏ...Phong quyết định sẽ ở lại " thiên " với Long mà cũng không quên dặn Long là đừng làm phiền những người " địa " vì bọn họ cũng như một gia đình của Phong vậy...Long tất nhiên là đồng ý , chỉ cần Phong quay trở lại thì bất cứ thứ gì mà Phong muốn Long đều đáp ứng .

Mọi việc không thể nào trở nên hạnh phúc khi Phong mỗi buổi tối đều gặp ác mộng và sức khoẻ càng ngày càng yếu đi...Long càng trở nên lo lắng cho Phong . Long đã mời rất nhiều người đến xem bệnh cho Phong nhưng vẫn không có kết quả gì..

- Anh...anh ơi...

Phong từ từ mở mắt một cánh khó khăn , Long ngạc nhiên quay lại nhìn , đến bên Phong rồi nói

- Phong...sức khoẻ em còn yếu lắm...đừng cố gắng thức dậy...

- Không...em có chuyện...muốn xin lỗi anh... - Phong mỉm cười nói

- Sao ?

- Những chuyện mà em kể cho anh nghe...quá khứ của em...là thật nhưng...những lúc em bị hành hạ...em không bao giờ khóc...em chỉ cười...nên mới bị đánh nhiều như thế...chỉ có lần ông ấy chết em thật sự khóc và ngay cả tối hôm đó anh ở cạnh em...nghe em kể...em đã rơi những nước mắt thật sự...

- Khục...khục...

- Em đừng nói nữa...quan trọng là sức khoẻ của em hiện giờ... - Long đặt Phong nằm xuống

Phong kéo áo của Long...mỉm cười rồi hỏi

- Anh có biết sao em nói dối anh về việc em khóc không...?

-....

- Vì em muốn anh hiểu cảm giác đó...hiểu cảm giác khi em bị hành hạ...nên mới nói là em đã khóc...nhưng nhìn thấy anh nhiều lần đau khổ vì em thì...em không muốn nói dối anh nữa...và...sức khoẻ của em sở dĩ yếu là vì những chất độc...những chất đốc mà ông ấy bắt em uống...thật sự là đã khỏi bằng thuốc giải độc của ổng...nhưng , " tác dụng phụ " của những chất độc đó...dường như đã tái phát rồi...

- Em đừng nói nữa....

Phong ngạc nhiên nhìn Long rồi hỏi

- Sao...

- Anh kêu em đừng nói nữa...anh không cần biết sao em nói dối anh...nhưng anh biết là dù em nói em luôn cười khi bị hành hạ...vậy thì anh hỏi em , trong lòng em có bao giờ " đau " không ?

- Ơ...

- Nụ cười của em...không bao giờ vui thật sự cả...mỗi nụ cười của em đều ẩn chứa mỗi nỗi đau mà em đang chịu đựng...em càng cười thì chỉ càng đau khổ mà thôi...em

- Em biết chứ...tất nhiên là em biết chuyện này chứ...nhưng , lúc đó và ngay cả lúc này...em thật sự không biết làm gì hơn ngoài " cười " cả... - Phong xen vào và nói ngay

- Nhưng...em thât sự không ngờ...là lại " đau " như thế này...

Phong lại khóc...lần này thì Long không an ủi...mà cứ để cho Phong khóc...khóc đến chừng nào mà Phong dừng...

- Em rất sợ...em thật sự rất sợ...anh biết không ?

- Anh biết chứ...nhưng giờ quan trọng là sức khoẻ của em...em nên cố gắng nghỉ ngơi...và em cứ yên tâm , anh sẽ ở bên em...ở bên cạnh chăm sóc em , không rời khỏi em nửa bước cho đến khi em khỏi mà thôi... - Long xoa đầu Phong rồi dịu dàng nói

- Vả lại...anh hứa là sẽ mãi mãi ở bên em mà... - Long nhìn vào Phong mỉm cười

Phong cười đáp lại...và lần này , nụ cười của Phong là một nụ cười thât sự...một nụ cười hạnh phúc...

~...~

Càng cười thì càng đau khổ...
Càng đau khổ thì lại cười...
Tại sao...
Vì...
không thể làm gì khác ngoài chuyện " cười "...
Nếu vậy thì...
Sao lại không khóc...khóc cho lòng cảm thấy thoải mái...khóc cho lòng xoa đi những nỗi đau...
Rồi sao đó...
Ta lại cười...cười với một nụ cười...không đau không khổ...chỉ chứa đựng hạnh phúc...

_______________tobecontine
~ayumu~100
~ayumu~100
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Đến từ : thế giới của lửa
Registration date : 01/07/2008

Về Đầu Trang Go down

[Fiction] Hãy ở bên anh Empty Re: [Fiction] Hãy ở bên anh

Bài gửi by ~ayumu~100 Tue Jul 29, 2008 2:02 pm

CHAP 5 : MỘNG DU...

Nhiều ngày trôi qua , bệnh tình của Phong cũng từ từ giảm đi nhờ sụ chăm sóc của Long . Long thì tất nhiên rất vui vì thấy Phong từ từ khoẻ lại...vì lúc mà Phong bệnh , phải vật vã với nỗi đau trong mình...Long đã rất đau khổ và luôn trách bản thân mình vô dụng...vì Long không thể làm gì hết ngoại trừ việc nhìn em trai mình chịu đựng và chống lại cơn đau...giờ đây , Long đã cảm thấy hạnh phúc khi đứa em trai đang từ từ khỏi bệnh .

Nhưng...một buổi tối nọ , Long bất chợt tỉnh giấc và ngạc nhiên khi thấy Phong không nằm bên cạnh mình...Long nhìn ra cánh cửa sổ được mở toan rồi tự nói

- Không lẽ...

Long bắt đầu tỏ ra lo lắng thì bỗng nhiên , có một người từ cửa sổ leo vào...đó chính là Phong , Long từ từ tiến đến chỗ Phong rồi hỏi

- Em...

Long chưa nói xong thì Phong ngã xuống...Long ôm lấy Phong rồi lo lắng nhìn...Phong đang ngủ một cách bình thường chứ không phải do cơn bệnh gây ra...Long ẵm Phong vào giường nằm...sáng hôm sau , Long không ngừng nhìn vào Phong , Phong cảm thấy kỳ lạ nên hỏi

- Anh làm gì mà nhìn em dữ vậy...?

- Tối hôm qua em đi dâu ? - Long hỏi lại

- Đi...? em hôm qua ngủ mà...sao đi được...

- À , vậy thì em khỏi cần bận tâm... - Long lại nói

- Anh hôm nay sao vậy ? - Phong ngơ ngác nhìn Long nói

Long ngồi đó suy nghĩ một hồi rồi nói

- Em hứa với anh một chuyện được chứ...

- Uhm...chuyện gì ? - Phong hỏi

- Anh xin em...nếu em có tâm sự gì thì cứ nói ra cho anh...đừng giữ trong lòng...được chứ ? - Long cầm tay Phong rồi buồn bã nói

Phong mặc dù không hiểu những gì Long nói nhưng Phong cũng hứa là sẽ không giữ chuyện gì bí mật...và rồi , tối hôm đó , Long thức để " canh chừng " Phong và quả nhiên Phong thức dậy , rời khỏi giường...Phong trèo qua cửa sổ , Long thấy vậy liền bám theo xem Phong đi đâu . Phong từ từ bước tới chỗ cây anh đào rồi đứng đó đưa mắt lên nhìn...

- Đẹp thật...

- Phong... - Long nói

Nói đến đây , Phong mới bắt đầu quay lại nhìn Long , mỉm cười rồi nói

- Chào anh...

Long hết sức ngạc nhiên khi nghe Phong gọi " anh " một cách hoàn toàn xa lạ vậy...Phong nhìn vào những cánh hoa anh đào đang rớt rồi lại nói

- Những cánh hoa rơi thật là đẹp...có lẽ , mỗi lần cánh hoa anh đào rơi đều nói lên những lần hi vọng rơi xuống và tan biến đi...những lần hi vọng đó...không bao giờ thành sự thật...

Nói đến đây , Phong lại nhìn vào Long rồi yêu cầu

- Anh...có thể giết chết tôi không...?

- Cái...cái gì...? - Long ngơ cả người khi nghe Phong nói

Phong từ từ lại gần , vẫn với nụ cười đau khổ đó...vẫn với ánh mắt hi vọng được chết đó...toàn bộ đều có thể biết Phong muốn chết cỡ nào . Long liền ôm Phong vào lòng...thật là chặt , không muốn cho Phong nói hay làm gì nữa

- Tại sao em cứ luôn phải cười chứ ? và tại sao...em lại muốn chết...không lẽ , em thật sự muốn xa anh sao ? - Long hỏi

Phong không nói gì hết , chỉ mỉm cười...một nụ cười lạnh lùng...một nụ cười không quan tâm tới những gì Long đang nói . Và rồi , Phong lại ngất đi...lại tiếp tục chìm trong giấc ngủ của mình...Long ôm Phong đau khổ nói

- Rốt cuộc...chuyện gì làm cho em trở nên như vậy...căn bệnh...cô đơn...đau khổ...hay là mộng du...

Bệnh của Phong thật sự đã khỏi nhưng...mỗi lần Phong ngủ thì lại trở thành một người khác...một người ham muốn được chết...mỗi lần Phong nhìn thấy Long ...đều luôn mỉm cười và nói

- "Xin hãy giết tôi..."

Long rất khổ sở khi thấy Phong trở nên như vậy...cho nên , nhiều lúc Long luôn ngăn cản Phong tự tử...Long hỏi Phong

- Sao em lại mong muốn được chết như vậy chứ ?

Phong mỉm cười rồi nói

- Vì...đối với tôi...trên thế gian này...không bao giờ tồn tại thứ gọi là " hạnh phúc "...

Cuốc cùng , vào một buổi sáng nọ , Long hỏi Phong một cách nghiêm chỉnh

- Em có ước muốn gì không...?

Phong hết hồn khi nghe Long hỏi vậy

- Em..

- Em hi vọng được chết phải không ? - Long liền nói

- Sao anh...- Phong ngạc nhiên

- Em không cần quan tâm sao anh lại biết , em chỉ cần trả lời anh : tại sao em lại muốn chết.


Càng mộng du...càng thể hiện ham muốn...
Những cánh hoa anh đào rơi xuống...là những hi vọng tan biến
Trên thế gian này...thật sự không tồn tại " hạnh phúc " sao ?...
Chết...thật sự có thể " hạnh phúc " hơn sao ?...


____________________tobecontine
~ayumu~100
~ayumu~100
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Đến từ : thế giới của lửa
Registration date : 01/07/2008

Về Đầu Trang Go down

[Fiction] Hãy ở bên anh Empty Re: [Fiction] Hãy ở bên anh

Bài gửi by ~ayumu~100 Tue Jul 29, 2008 2:03 pm

CHAP CUỐI : ƯỚC MUỐN CUỐI CÙNG...

- Có lẽ...là do ham muốn của em...ham muốn được chết của em...nên giờ đã làm cho em càng ho vọng được chết hơn...

Long nghe Phong nói vậy liền kể hết toàn bộ sự việc cho Phong nghe...Phong nghe xong liền khe khẽ nói

- Ra là mộng du à...

- Có thật là...giờ em không cảm thấy hạnh phúc khi ở bên anh...? - Long nói

- Không...em...

- Có thật là em không thích được ở bên anh ?

- Không...

- Có thật là em mong muốn được chết đến cỡ này không ?

- IM ĐI... - Phong hét rồi khóc

- Anh chẳng hiểu gì cả...anh thật sự không hiểu

Long ôm Phong vào lòng nhẹ nhàng nói

- Anh xin lỗi...chỉ vì anh không thể chịu nỗi khi thấy em như vậy...

Thời gian trôi đi...Phong lấy lại tinh thần rồi nới nói cho Long nghe

- Lúc đó , vì em ghen tị với những bọn con nít được người ta thương...và em căm ghét cuộc sống hồi đó của em...trong lòng em luôn luôn nghĩ rằng " sống không bằng chết '' nên mới ham muốn được chết như vậy...mỗi lần em bị hành hạ xong là mỗi lần em càng muốn chết...nhưng , xin anh đừng hiểu lầm...em rất thích được ở bên anh....từ khi ở bên anh , em mới nhận ra rằng , cuôc sống lại trở nên tươi đẹp lạ thường và em cứ nghĩ rằng đã quên đi " ham muốn " của mình nhưng không ngờ...

- Vì em không chịu nói ra...

- Hả ? - Phong bất ngờ

- Em không chịu nói ra rằng em " không muốn được chết "...em cứ luôn giữ trong lòng và nghĩ sẽ quên đi...nhưng ước muốc là ước muốn...muốn quên đi thì phải tự nói ra là mình muốn quên nó...không nên bỏ trong lòng vì sẽ có một ngày , ước mơ đó sẽ thành sự thật...và anh nghĩ...Giấc mơ không phải là sự thật. Nó thật sự là thứ ảo tưởng. Nhưng nếu không muốn nó biến thành "giấc mơ ảo tưởng" thì phải coi nó là sự thật. Sự thật hiển nhiên chứ không phải đang mơ gì hết. Nếu không, giấc mơ mãi mãi chỉ là giấc mơ thôi...Anh hiểu những gì anh nói chứ - Long nói

Phong nghe một hồi rồi suy nghĩ , Phong quay lại vừa cười vừa nói với Long

- Giờ đây , em muốc được sống...sống để được hưởng vui vẻ...sống để được hưởng hạnh phúc...và sống để được ở bên anh...

Long mỉm cười rồi ôm Phong vào lòng...từ ngày đó trở đi...Phong không còn mộng du , không còn nằm mơ thấy ác mộng nữa...có một ngày , lúc mà Phong và Long cùng ngắm hoa anh đào rơi , Long đã hỏi Phong

- Em có ước muốn gì không ?

Phong mỉm cười rồi trả lời

- Em muốn thời gian này ngưng mãi mãi...thời gian mà em hạnh phúc...thời gian mà em vui vẻ...thời gian mà em ở cạnh anh...

Giờ đây , em muốc được sống...sống để được hưởng vui vẻ...sống để được hưởng hạnh phúc...và sống để được ở bên anh...
Em muốn thời gian này ngưng mãi mãi...thời gian mà em hạnh phúc...thời gian mà em vui vẻ...thời gian mà em ở cạnh anh...



Chịu đựng...càng hi vọng được chết...
Vui vẻ...càng hi vọng được sống...
Đau khổ...càng hi vọng được chết...
Hạnh phúc...càng hi vọng được sống...
Đau khổ...chịu đựng...xin hãy quên đi...
Vui vẻ...hạnh phúc...xin hãy nhớ mãi...
Vì...tất cả không phải giấc mơ...không phải ảo tưởng...đều là sự thật...sự thật của mỗi con người cần phải trải qua...


HẾT
~ayumu~100
~ayumu~100
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Đến từ : thế giới của lửa
Registration date : 01/07/2008

Về Đầu Trang Go down

[Fiction] Hãy ở bên anh Empty Re: [Fiction] Hãy ở bên anh

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết