SAM
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[Fiction] Thời gian

Go down

[Fiction] Thời gian Empty [Fiction] Thời gian

Bài gửi by ~ayumu~100 Tue Jul 29, 2008 2:10 pm

tên fic : thời gian...
tên tác giả : Ayu
tóm tắt : không thích nói , cứ coi thì biết ^^!

___________THỜI GIAN...___________



- Mẹ ơi ! Mẹ ơi...

- Gì thế con ?

- Cho con tiền mua đồ đi mẹ , đi...đi...cho con đi...

Người phụ nữ nhìn vào đứa con gái ngây thơ của mình một cách buồn bã rồi mỉm cười nói

- Hôm qua mẹ cho con rồi mà !?

- Con xài hết rồi...đi đi , cho con đi mà...

Người phụ nữ thấy con mình năn nỉ dữ quá nên đành đưa tiền cho nó

- Đây , con xài từ từ thôi nhẻ...

- Vâng ạ !!!

Nó chào mẹ rồi chạy ra ngoài , người phụ nữ nhìn hình bóng của đứa con gái đang vui vẻ với số tiền trên tay rồi đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ rồi khẽ nói :

- Làm ơn...đừng để ngày đó tới...làm ơn...

- Xem này !!!

- Woaaaa....

Nó cầm con búp bê lên cho các bạn của mình coi rồi cười nói

- Hehehe...thế nào , ghen không ???

- Trời ơi , con búp bê này mắc lắm đó , sao cậu mua được vậy ??? - một đứa trong nhóm hỏi

- Sao không được chứ ! Có tiền là cái gì mà chả mua được , phải không ???

- Biết vậy , nhưng sao cậu có tiền ???

- Mẹ tớ cho tớ , mẹ chiều tớ lắm , chỉ cần làm nũng là cái gì cũng được hết... - Nó nói tiếp

- Ui...cậu sướng thiệt...

Buổi tối , nó thường ngồi vào bàn ăn với người phụ nữ , nó lại bắt đầu làm nũng

- Mẹ ơi , con hết tiền tiêu vặt rồi , mẹ cho con nha mẹ...

Người phụ nữ không nói gì hết chỉ xoa đầu rồi đưa tiền cho nó , nó hí hửng cầm tiền chạy vào phòng...Có lẽ , người phụ nữ biết một điều là : đứa con gái của mình rất cần tiền và...đó chính là lý do làm cho người phụ nữ phiền lòng .

Nó rất thích tiền , thích tiền hơn bất cứ thứ gì trên đời ngay cả mẹ nó , nếu người phụ nữ đưa ít thì nó chê nên nó luôn luôn là người ra giá vì nó biết người phụ nữ đó không bao giờ lắc đầu hay nói từ " không " với nó . Nhưng , có một điều mà nó không ngờ và điều đó thật sự đã xảy ra...

Ngày nào cũng như ngày nào , khi nó đi học về , theo thói quen của nó , nó luôn luôn dừng chân ở tiệm bán gấu bông mà nó ưa thích , nó đưa mắt nhìn rồi mỉm cười nói

- A...con gấu bông này đẹp quá...về nhà phải xin tiền mẹ mới được...

Nó chạy về nhà thật nhanh vì nó sợ con gấu bông kia sẽ bị người ta mua mất...Nó chạy vào phòng và thấy người phụ nữ đang nằm đó , nó chạy đến bắt đầu làm nũng

- Mẹ ơi...con hết tiền rồi...mà trong khi đó ở ngoài tiệm có con thú bông đẹp lắm...con muốn có nó , cho nên...

- Mẹ có nghe con nói không vậy ??? Mẹ ơi...

Nó kêu và hét chữ " mẹ " rất nhiều nhưng...người phụ nữ vẫn không mở mắt , nó lo quá liền chạy ra chỗ hàng xóm rồi nhờ giúp đỡ

Khi ở bệnh viện , nó đã luôn ngồi bên cạnh người phụ nữ đó , không ăn cũng không ngủ.Bỗng , người phụ nữ đó tỉnh dậy rồi từ từ nói

- Li...sa...

Nó bất ngờ và ngạc nhiên khi thấy mẹ nó tỉnh dậy

- Mẹ...mẹ ơi...tại sao chứ ? tại sao mẹ lại giấu con...mẹ có biết là căn bệnh của mẹ...

- Mẹ...biết...chứ...

- Vậy thì tại sao ??? - Nó vừa khóc vừa hỏi

Người phụ nữ bắt đầu rơi nước mắt rồi mỉm cười nói

- Xin...lỗi...con...Lisa....

Bàn tay của người phụ nữ từ từ rơi xuống .

- KHÔNG !!! MẸ ƠI , ĐỬNG BỎ CON...MẸ ƠI !!!

Tồi hôm đó , nó vào phòng của người phụ nữ và thấy cuốn nhật ký được để trên bàn , nó cầm lên rồi từ từ mở ra đọc

" ngày...thàng...năm...

Bác sĩ nói mình bị một căn bệnh hiểm nghèo và sắp đến thời kì cuối của căn bệnh đó...lúc đó , mình rất buồn và cũng rất lo . Buồn là vì căn bệnh mà mình mắc phải , lo là vì nếu đến thời kỳ cuối , vậy thì ai sẽ thay mình chăm sóc đưa con gái của mình....mà trong khi đó , nó ngày càng cần tiền hơn mình nghĩ nhiều...Không được , trước khi đến ngày đó , mình phải làm gì đó tốt cho con bé mới được...một đì6u gì đó làm cho con bé hài lòng trước khi mình đi...

ngày...tháng...năm...

Bệnh tình của mình vẫn như vậy...mà nói đúng hơn là càng ngày càng xấu đi...có lẽ , hôm nay là ngày cuối cùng của mình . Ôi , đứa con gài của mình , khi mình đi thì ai sẽ cho nó tiền mua gấu bông , ai sẽ cho nó tiền mua truyện coi chứ ? mình thật sự không muốn xa nó nhưng dù sao đi nữa , mình cũng cảm thấy một ít mãn nguyện trong lòng , mình đã vắt hết sức, mồ hôi nước mắt , những gì mà mình kiếm được đều cho nó , mỗi lần thấy nó cầm xấp tiền trên tay là nình lại có thể thấy khuôn mặt vui vẻ của nó...có lẽ, nó sẽ rất buồn và giận mình vì không nói chuyện này cho nó biết...nhưng , Lisa này , con có biết là nụ cười của con là niềm hạnh phúc của mẹ không ? và mẹ không muốn dập tắt nụ cười đó , cho nên , làm ơn , hãy tha thừ cho mẹ...mẹ thật sự xin lỗi con..."

Nó ôm cuốn nhật ký vào lòng , hai hàng nước mắt của nó rơi xuống

- Mẹ...ơi...cho...cho con xin lỗi...con đã không hiểu mẹ...mẹ ơi...

Dù nó khóc thì vẫn không thể thay đổi mọi chuyện được , dù nó xin lỗi vẫn không thể mang người phụ nữ đó quay trở lại được vì những gì mà nó đang chứng kiến đều là " sự thật " người phụ nữ đã biết đứa con gái của mình thích tiền , thích tiền còn hơn thích mẹ nó , nhưng , vì nụ cười và niềm hạnh phúc của con mình , người phụ nữ đã làm tất cả cho đứa con của mình . Những giọt nước mắt rơi xuống từng trang nhật ký khi người phụ nữ ghi nhận những cảm xúc của mình , ghi nhận những tâm sự của mình bằng đôi tay gầy ấy , nó đã xem tiền còn quan trọng hơn mẹ nó , nhưng khi mẹ nó mất , nó đã rất đau và khóc rất nhiều...tất cả đều là những chuyện mà nó chưa nghĩ đền . Cho đến nay , nó vẫn cứ cầu nguyện và hi vọng tất cả chỉ là một giấc mơ . Đúng vậy , là một cơn ác mộng nhưng khi nó tỉnh lại , " sự thật " vẫn là " sự thật " và đó không phải là giấc mơ hay ác mộng mà nó nghĩ .

Chỉ là giấc mơ...
Chỉ là ác mộng...
Nhưng...
Khi tỉnh lại...
Sự thật vẫn là sự thật...
Một đìều rất tự nhiên trong cuộc sống...
~ayumu~100
~ayumu~100
Moderator
Moderator

Nữ Tổng số bài gửi : 84
Age : 30
Đến từ : thế giới của lửa
Registration date : 01/07/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết